Yên Sơn

Sao Tôi Vẫn Xót Xa Cười

Tôi gặp tôi ở cảnh đời rất lạ
Đất nước người làm tàn tạ thân danh
Đem chôn huyền hoặc tuổi xanh
Rêu rao nòi giống
Buồn tênh nửa đời
Ba mùa thu đất nước người xuôi ngược
Cứ tưởng quên mà quên được gì đâu
Từ tôi vào cuộc bể dâu
Đời như chìm xuống bể sầu mênh mông
Vẫn biết
Sắc là không
Không là sắc
Là khổ đau vì u mặc kiếp người
Sao tôi vẫn xót xa cười
Vẫn mòn mỏi sống
Vẫn vui não nề
Vẫn cúi đếm bước đi về rời rã
Vẫn thu đông xuân hạ tịch liêu
Gia đình bè bạn thân yêu
Đầu ghềnh tăm cá
Cuối đèo bóng chim
Yên Sơn

Được bạn: vdn 4.5.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Sao Tôi Vẫn Xót Xa Cười"